Nhà ở của nhóm người ngôn ngữ Môn -Khmer


    Rượu cần là thức uống chủ yếu của đồng bào, được sử dụng trong các dịp lễ, tết, hội hè, sinh hoạt cộng đồng, ma chay, cưới xin hay nhà có khách…. Rượu cần được ủ bằng gạo, ngô, sắn 1 kê, thốt nốt. Rượu sắn ủ 7 ngày có thê dùng được, rượu gạo hay ngô ủ càng lâu càng ngon. Trước khi ủ phải rửa sạch vò đê rượu lên men đều và thơm. Khi ủ phải chú ý kết hợp giữa vỏ trấu và nguyên liệu, nhất thiết phải một lớp nguyên liệu, một lớp trấu, nếu không khi uống cần tắc khó có thể hút rượu. 

Nhà ở của nhóm người ngôn ngữ Môn -Khmer

    Trong những ngày vui của cư dân nhóm Môn I Khmer Tây Nguvên, mồi eia đình góp một chẻ rượu mang đến nhà rông. Mọi no ười ngồi quây xung quanh, già làng uống trước rồi truyền tay nhau chiếc cần. Nước trong ché vơi đi bao nhiêu, người ta lấy sừng trâu đong nước chế vào bấy nhiêu. Tại các gia đình, khi có khách quý, người ta lấy ché rượu ủ lâu, ngon nhất ra mời. Khi uổng, người phụ nữ là mẹ hoặc vợ của chủ nhân uống trước, tiếp đến là khách và các thành viên trong gia đình.
    Thuốc lá là thức hút phổ biến củ  a các tộc người nhóm Môn – Khmer ở vùng miền Trung, Trường Sơn, Tây Nguyên. Đàn ông, đàn bà và cả trẻ con đều hút thuốc. Đồng bào thường hút theo hai cách: quấn lá theo lối sâu kèn hoặc thái nhỏ hút băng tẩu. Tẩu được làm bằng ống tre hoặc trúc, bịt nhôm hoặc đông, vừa có tác đụng thuổng thức hương vị đậm đà của thuốc, vừa là trang sức mang tính thẩm mỹ của người sử dụng.
Nhà ở
    Nơi cư trú và nhà ở cùa các cư dân nhóm Mồn – Khmer các vùng miền khá phong phú và đa dạng nhưng đểu có những đặc điểm dễ nhận mang phong cách chung cua từng khu vực. Làng là một khu vực cư trú tập trung, vùng Tây Bắc gọi là bản, vùng Trường Sơn, Tây Nguyên gọi là buôn, plây, vùng Nam Bộ gọi là phum, sóc. Dù là làng, bản, buôn hay phum, sóc đều được xây dựng nơi cao ráo, thoáng đãng, xây cất theo lối mật tập, gần nguồn nước, cồ khu đất canh tác và khu nghĩa địa riêng.